“Sau biến cố, nhiều người thường dặn dò con cháu cố giữ lấy nghề thầy và nghề thuốc, chứ đừng đeo đuổi chốn quan trường”. Bên chén trà xuân, ông Nguyễn Mậu, Tộc trưởng của dòng họ Nguyễn Tiên Điền và anh Nguyễn Minh, cháu trực hệ đời thứ 7 của nhà thơ Nguyễn Du bồi hồi kể lại.
Ngày nay, có thể ít người quen với hai chữ Tiên Điền, nhưng vào khoảng 1945 trở về trước thì chữ Tiên Điền rất phổ biến trong cả nước. Người ta thường nhắc đến cái tên ấy với một niềm ngưỡng mộ, tự hào
Ông huy Khản tự Hy Trực – buổi đầu mới đăng triều cải là Hận - được ban tên là Lệ. Lúc về già tên huý trở lại như củ (là Khản). Sau khi gặp cơn binh biến, trở lại quê nhà tự lấy hiệu là Hồng Sơn độn ông (ông già chạy trốn về Hồng Lĩnh).
Họ Nguyễn Tiên Điền trước lại nay gia phả chỉ chép Từ Đức Nam Dương Công lánh nạn vào Tiên Điền. Từ Đức Nam Dương Công trở lên có đôi quyển chép cũng hết sức sơ sài.